Thực đơn
Tranh_giành_châu_Phi Kết quảCuối thế kỷ 19, châu Âu đã chiếm thêm gần 23 triệu km² — tức một phần năm diện tích trên đất liền của trái đất làm thuộc địa của mình. châu Âu đã chiếm gần hết cả châu Phi, chỉ còn chừa Ethiopia, Liberia, và Saguia el-Hamra mà sau này rồi cũng bị nhập vào Sahara thuộc Tây Ban Nha. Thời kỳ từ 1885 đến 1914, gần 30% dân số châu Phi ở các thuộc địa của Anh, 15% ở thuộc địa của Pháp, 9% ở thuộc địa của Đức, 7% ở thuộc địa của Bỉ và 1% ở thuộc địa của Ý[cần dẫn nguồn]. Riêng Nigeria đã là 15 triệu dân, đông hơn cả toàn bộ Tây Phi thuộc Pháp hoặc toàn bộ các xứ thuộc địa ở châu Phi của Đức. Anh quốc trở thành nước có thuộc địa lớn nhất thế giới với Ấn Độ mà họ đã đô hộ từ lâu và với những vùng đất rộng lớn tranh giành được ở châu Phi. Đó là nhờ sự nhận thức nhanh nhạy của nước này. Xét về diện tích đất đai, thì Pháp là nước chiến thắng trong cuộc tranh giành châu Phi, song một phần lớn đất đai họ chiếm được lại là sa mạc Sahara thưa thớt dân cư.
Sau đây là các thuộc địa ở châu Phi của các nước thực dân châu Âu.
Người Anh chủ yếu muốn đảm bảo đường liên lạc tới Ấn Độ, nên họ quan tâm trước hết tới Ai Cập và Nam Phi. Sau khi đã nắm chắc hai xứ này, họ mới mở rộng sang nơi khác như Cecil Rhodes để xây dựng tuyến Đường sắt Cape-Cairo.
Ai CậpSudan thuộc liên minh Anh-Ai Cập (nay là Sudan)Đông Phi thuộc AnhKenyaUgandaXứ Somali thuộc AnhNam Rhodesia (nay là Zimbabwe)Bắc Rhodesia (nay là Zambia)Bechuanaland (nay là Botswana)Nhà nước Tự do OrangeNam Phi thuộc AnhGambiaSierra LeoneNigeriaCameroon (phần phía Tây)Bờ Biển Vàng thuộc Anh (nay là Ghana)Nyasaland (nay là Malawi)Thực đơn
Tranh_giành_châu_Phi Kết quảLiên quan
Tài liệu tham khảo
WikiPedia: Tranh_giành_châu_Phi